Tra cứu lịch chiếu và đặt vé siêu nhanh
Trải qua quá trình dài trong chặng đường phát triển của điện ảnh, Hollywood đã khẳng định được vị thế “người đứng đầu” trong bộ môn nghệ thuật thứ 7.
Sự vươn lên của ngành công nghiệp phim ảnh Hollywood sau Thế Chiến Thứ II đã thu hút nhiều nhân tài khắp nơi về làm việc. Nhờ có sự tề tựu của tinh hoa khắp nơi, phim Mỹ trở nên đa dạng hơn với nhiều thể loại, biên kịch được tự do sáng tạo, đạo diễn đủ tự tin để thử nghiệm nhiều thủ pháp nghệ thuật mới, các diễn viên giờ đây là những ngôi sao luôn được săn đón, tất cả những hào quang rực rỡ kia đại diện cho Kỷ Nguyên Vàng (Golden Age) lừng lẫy một thời.
Sang đến thập niên 50, Hollywood tiếp tục là lò đào tạo nhân tài, vẫn chăm chỉ cho ra đời nhiều phim hay, các xuất phẩm kinh điển. Có được nguồn tài chính dồi dào, sự nâng cấp của các loại ống kính, kỹ thuật quay đã giúp có những ý tưởng lớn có cơ hội trở thành dự án tiềm năng.
Đây cũng là mốc thời gian khởi nguồn cho mệnh đề giao thoa giữa cũ và mới. Old Hollywood với những ngôi sao màn bạc mang đậm tính “tài tử”, “minh tinh”, luôn bóng bẩy và có cách nhả thoại cường điệu theo khuôn mẫu đã bắt đầu có phần “lỗi thời”. Thay vào đó Actor Studio được thành lập vào cuối những năm 40, trở thành lò đào tạo cho ra đời lứa diễn viên tài năng đầy hứa hẹn trong tương lai, khởi đầu cho New Hollywood.
Khi Lee Strasberg, Elia Kazan và Stella Adler bắt đầu công cuộc giảng dạy của mình cho các học viên trẻ dựa trên lý thuyết hệ thống Stanislavski, trường phái Method Acting chính thức trở thành khuôn mẫu diễn xuất tại Hollywood kéo dài đến nay.
Khi Marlon Brando lần đầu áp dụng Method Acting tại sân khấu Broadway, cụ thể là trong vở kịch A Streetcar Named Desire, công chúng và giới chuyên môn bị choáng ngợp bởi nét chân thực trong diễn xuất của ông. Tuy nhiên, kẻ đi tiên phong lúc nào cũng sẽ khó được công nhận ngay lập tức. Nhiều năm liên tiếp Marlon Brando trượt mất Oscar chỉ bởi vài thành viên trong Viện Hàn Lâm không thích sự phá cách của Method Acting. Ngược lại, phía những người đồng nghiệp cùng nghề lại khá thích vẻ tươi mới đầy phần “hồn” mỗi khi Marlon hóa thân vào các nhân vật. Ngày càng có nhiều diễn viên chuyển hướng, thay đổi phương pháp diễn, thế là sự cố gắng và kiên trì “mở đường” của ngôi sao phim Bố Già đã được đền đáp xứng đáng bằng 2 tượng vàng Oscar.
Kể từ cuối thập niên 50 đến 70, điện ảnh Mỹ có đôi lúc bị giới hạn bởi các chủ đề cũ kỹ. Việc Kỷ Nguyên Vàng để lại dấu ấn rực rỡ khiến cho nhiều tác phẩm về sau đi vào lối mòn. Nếu các nền điện ảnh Châu Âu liên tục tìm tòi đề tài mới, không ngại thử nghiệm nhiều phong cách độc đáo, thì phía Hollywood lại áp dụng công thức an toàn. Vẫn là những thước phim ca nhạc quen thuộc như thời Fred Astaire, hoặc dòng phim hài Screwball Comedy, hay là phim cao bồi quá quen thuộc. Đối với người xem tại thời điểm đó, các kiểu phim trên không thực tế, không tạo đột phá, tình tiết dễ đoán thiếu sự gai góc.
Tại Pháp khi Làn Sóng Mới trong giới điện ảnh xuất hiện, các bậc thầy như Jean-Luc Godard hay Agnès Varda đã đem tới nhiều góc nhìn khác lạ, đổi mới cách kể chuyện, cả việc sắp đặt ống kính cũng được đẩy mạnh. Tất cả khung hình và đường dây kịch bản đều mang đậm dấu ấn cá nhân của người đạo diễn, điều này giúp cho không gian sáng tác nghệ thuật được khai thác rộng hơn. Trong khi đó, chủ nghĩa Tân Hiện Thực lại đánh mạnh vào chủ đề phản xã hội, đi sâu vào ngóc ngách góc khuất của hiện thực cuộc sống. Đôi khi không phải sự hào nhoáng mới là nghệ thuật chân chính, Tân Hiện Thực lại cho thấy nét đẹp của điện ảnh đến từ những điều bình dị, gần gũi nhất, để lại thông điệp lạc quan trong thời khắc khó khăn nhất.
Ngay lúc này, thế hệ nhà làm phim trẻ ở Mỹ đã tiếp thu tinh túy của điện ảnh Châu Âu, mạnh dạn áp dụng tư duy cấp tiến vào tác phẩm của mình. Cuộc cách mạng tình dục vào thập kỷ 60, trào lưu hippie cùng các tư tưởng nổi loạn, tinh thần phản chiến tràn ngập vào ý chí công dân Mỹ. Đây là thời điểm thích hợp cho các văn hóa phẩm thuộc về âm nhạc hoặc phim ảnh được sử dụng như công cụ nói thay tiếng lòng cho đám đông.
Những đạo diễn mới nổi lúc này như Mike Nichols, Steven Spielberg hay Martin Scorsese cũng cho ra mắt nhiều tác phẩm nổi bật, trong số này về sau đều có tên trong danh sách những phim hay nhất mọi thời đại.
The Graduate (1967) ngầm cho thấy sự lạc lõng của một thế hệ người trẻ tại Mỹ, họ muốn phá vỡ hàng rào an toàn trong sự sắp đặt của bố mẹ, tinh thần tự do ý chí và muốn tự quyết định cuộc đời bản thân là mong muốn hàng đầu, dẫu cho tương lai phía trước có thể không yên bình nhưng vẫn chấp nhận.
Còn Steven Spielberg lại khai sinh ra khái niệm “bom tấn mùa hè” khi cho ra đời tác phẩm làm náo loạn phòng vé tại các rạp chiếu phim năm 1975 – Jaws. Con cá mập máy thô sơ tại thời điểm ấy đã đem tới sự ám ảnh cho nhiều người mỗi khi du lịch biển. Người bạn của ông – George Lucas là cha đẻ cho loạt thiên sử thi Star Wars, được xem là tượng đài của dòng phim khoa học viễn tưởng.
Martin Scorsese kế thừa tinh thần của chủ nghĩa Tân Hiện Thực và học hỏi thêm từ huyền thoại Akira Kurosawa – cây đại thụ của điện ảnh Nhật Bản. Ông khắc họa thế giới ngầm đầy rẫy bạo lực và đẫm máu giữa lòng New York hoa lệ. Ngoài ra “Ông hoàng phim gangster” còn là bạn thân của diễn viên gạo cội Robert De Niro, bộ đôi có những phim tiêu biểu như Mean Streets, Raging Bull, Goodfellas, The Irishman…
Cha của nữ đạo diễn tài năng Sofia Coppola, ông Francis Ford Coppola lại được nhớ đến bởi The Godfather hay Apocalypse Now lừng danh.
Thể loại phim kinh dị cũng cho ra mắt nhiều cái tên đáng nhớ như The Texas Chain Saw Massacre, Child’s Play, Halloween, Friday the 13th…
Có thể thấy thời kỳ New Hollywood tỏa sáng rực rỡ từ những năm 70 đến cuối thập niên 80. Nhân tài khắp nơi từ những người hùng hành động như Arnold Schwarzenegger, Arnold Schwarzenegger, Bruce Willis, Harrison Ford…, cho đến các Method Actor như Robert De Niro, Al Pacino, Dustin Hoffman…
New Hollywood cũng là thời điểm hàng loạt phim kinh điển ra đời, đa dạng thể loại, nội dung táo bạo, đề cập nhiều vấn đề nhạy cảm, cả kỹ thuật ống kính và lối kể chuyện cũng có sự đổi đáng kể so với thời kỳ trước. Ngoài ra nhờ sự hỗ trợ của công nghệ, kỹ xảo CGI cũng được ứng dụng từ giai đoạn này. Tất cả những yếu tố trên hội tụ, giúp cho Hollywood lấy lại ngôi vương điện ảnh thế giới, một lần nữa trở về thời kỳ huy hoàng.