Logo Galaxy Header flex-none

Tải ứng dụng galaxy Cinema

Tra cứu lịch chiếu và đặt vé siêu nhanh

Trang chủ / Blog điện ảnh / “Bóc Phốt” Phim Kinh Dị

“Bóc Phốt” Phim Kinh Dị

Nếu là một khán giả yêu thích thể loại phim kinh dị, chắc hẳn những cái tên như Saw, Lights Out, The Ring, The Conjuring…, đều quá quen thuộc với nhiều người.

Xuyên suốt chặng đường lịch sử của dòng phim thách thức “độ gan dạ”, từ buổi bình mình của trào lưu Chủ Nghĩa Biểu Hiện, cho đến khi hình thành các nhánh nhỏ hơn đi sâu vào từng phân loại như: chặt chém máu me, tâm linh trừ tà, quái vật ăn thịt người…Dòng phim kinh dị đã có bước phát triển đáng kể.

Tính đến hiện tại, thể loại kinh dị đã được nhìn nhận xứng đáng hơn, không còn chỉ là dạng phim giải trí đơn thuần. Nhiều tựa phim không những đạt thành công về mặt doanh thu ở các rạp chiếu phim, mà còn chứa đựng những ý nghĩa nhân văn, đi cùng đột phá về kỹ thuật dựng phim hoặc thủ pháp kể chuyện.

Nào nào, đây không phải là bài viết chuyên sâu phân tích về chủ đề kinh dị. Cũng không phải tôn vinh điểm mặt các tác phẩm lừng danh. Đây đơn thuần sẽ là bài “vạch mặt” những điểm bất cập luôn tồn đọng suốt nhiều năm. Mỗi khi nhắc đến, công chúng đều sẽ phải thốt lên “bởi vậy đúng là phim, chứ người thường ai làm thế”. Bắt đầu nhé!

Con Người

Trong thế giới của những linh hồn hoặc các loài sinh vật kỳ bí, con người gần như chỉ xuất hiện với bản chất yếu ớt nhất của mình, chẳng có tí siêu năng lực hay bộ giáp công nghệ gì cả. Ấy thế mà gần như tuyệt đối các nhân vật lại rất thích “giỡn mặt” với ma quỷ.

Hễ là một nhóm bạn, một gia đình hay thậm chí là chỉ có một mình, mặc kệ những lời cảnh báo, người xem sẽ được chứng kiến trên màn ảnh cảnh các diễn viên đi thẳng vào chỗ nguy hiểm mặc dù ngoài mặt rất sợ chết.

Thay vì bỏ chạy, thì những vùng đất linh thiêng, những căn nhà bỏ hoang…hễ càng cấm là nhân vật càng phải đi vào cho bằng được, rồi thì BÙM!

Đi nhóm đông thấy chưa đủ nguy hiểm, chưa có cảm giác bị hù, nên cả vai chính lẫn vai phụ thay phiên nhau tách đoàn, hậu quả là chỉ lạc nhau một giây nhưng mất nhau mãi mãi. Càng khôi hài hơn khi có đường tháo chạy, hiểm nguy còn tám kiếp mới tới, nhưng các nam thanh nữ tú trên phim nhất quyết “giết thời gian” bằng màn dùng đồ vật chặn cửa, kèm theo câu thoại “mọi người chạy trước đi, đừng đợi tôi, hãy cố gắng cẩn thận. CHẠY NGAY ĐI”!

Đồ Vật

Trong những bộ phim bình thường, một cái cốc, cái bàn, món đồ chơi hoặc tờ giấy trông rất vô hại. Nhưng trên phim kinh dị thì mọi thứ lại “ảo ma” hơn rất nhiều.

Cái gương là vật dụng “thân thuộc” nhất, trong các phim học đường thì chiếc gương sẽ xuất hiện khi cả hội nữ sinh bàn tán nói xấu nhau, sân si với nhau trong nhà vệ sinh. Còn với một bộ phim kinh dị, đôi khi nhân vật chỉ ở một mình, nhưng tới lúc soi gương thì lại lòi ra hình ảnh cả đống “bạn bè” mặc đầm trắng, tóc xõa dài đang phản chiếu phía sau.

Kế đến là giường ngủ, nếu là phim hài thì hiển nhiên dưới gầm giường nếu không phải là mớ bụi bặm bám lâu ngày thì ít nhất cũng có một chiếc vali cũ, bên trong cất giấu bản đồ kho báu. Ở một diễn biến khác, gầm giường được trưng dụng làm cư ngụ của loài ác quỷ nào đó, tên sát nhân nào đó, dù tò mò bước xuống hay nằm lì trùm chăn, thì 90% nhân vật sắp sửa “toang”.

Tình huống thoát thân khi bị ma rượt thì sao? Đừng trông đợi vào các màn drift xe điệu nghệ, hay là bay xe xuyên qua các tòa cao ốc, không có đâu. Xe hơi trong phim kinh dị nếu không hết xăng thì cũng “hết thuốc chữa” một cách bất đắc kỳ tử, không thể nổ máy, không thể đóng cửa, trách ai bây giờ, lỗi cũng tại đạo diễn!

Ngôi Nhà

Ở các đô thị lớn, những tòa cao ốc rất hào nhoáng, giới thượng lưu với những buổi tiệc sang chảnh xuyên đêm cùng các cô nàng nóng bỏng. Còn ở thôn quê thì sẽ là mái ấm yên bình, nơi các nhân vật chung sống vui vẻ, điều hành trang trại để dưỡng già.

Trong phim kinh dị thì hạng mục bất động sản các loại sẽ là thảm họa với những gia đình có nhu cầu chuyển nhà.

Chẳng cần biết chủ mới là tốt hay xấu, cứ hễ cả nhà vừa dọn vào là các thực thể thuộc cõi tà ác sẽ cứ ám lấy ám để. Không biết có bị ăn hết của cải hay không, những loài quỷ dữ rất thích chọc phá, nhập hồn, làm mọi trò miễn là nạn nhân cảm thấy đau khổ. Nói cách khác, ma quỷ trong phim kinh dị sống bằng việc “đi quậy”.

Đặc biệt, điện đóm cũng hay gặp trục trặc, thích sáng thì nó sáng, muốn nó sáng thì nó sẽ tối. Ngoài ra nhà chỉ có 3-4 người ở, nhưng phòng ốc thì phải sắp đặt như mê cung với độ quanh co lắt léo, khán giả dù có xem đi xem lại nhiều lần cũng chưa chắc nhớ hết thiết kế bên trong căn nhà. Ngoài vườn thì chẳng hiểu sao cứ luôn trang trí thêm xích đu, tính năng là đu đưa khí thế dù chẳng có ai ngồi. Cái này lỗi gần là ở môi giới, lỗi xa là tại biên kịch!

Tóm lại những điều vô lý bất cập ở trên sẽ cực kỳ hợp lý khi giải thích về tình tiết diễn ra trong những tác phẩm kinh dị. Biết sao được, phim hay thì phải như thế mới kịch tính!