Logo Galaxy Header flex-none

Tải ứng dụng galaxy Cinema

Tra cứu lịch chiếu và đặt vé siêu nhanh

Trang chủ / Bình luận phim / [Review] Big Game: Cuộc Săn Lùng Kịch Tính Đậm Chất Châu Âu

[Review] Big Game: Cuộc Săn Lùng Kịch Tính Đậm Chất Châu Âu

Big Game (Săn lùng) có một cốt truyện đơn giản và có phần ngây ngô. Nhưng yếu điểm của lớp nền và chiều sâu nhân vật nhanh chóng bị lãng quên khi đạo diễn Jalmari Helander tỏ ra rất chắc tay ở các cảnh hành động, nhanh gọn, sáng tạo, đưa người xem vào một hành trình kịch tính từ đầu đến cuối.

Với kinh phí 8,5 triệu Euro, và bằng cách nào đó thuyết phục được sự tham gia của ngôi sao Samuel L. Jackson, Big Game là bộ phim có kinh phí thực hiện cao nhất Phần Lan. Đây là một nền điện ảnh có truyền thống lâu đời, nhưng phát triển rất chậm chạp và có ít thành tựu. Tuy nhiên, kể từ thập kỷ 90, điện ảnh Phần Lan đã dần hồi sinh, đặc biệt ở thể loại giải trí khi không còn bị kỳ thị là “phi-nghệ thuật” và đều đặn nhận được hỗ trợ từ chính phủ. Đã có những tác phẩm của quốc gia này được đón nhận ở thị trường Quốc tế như Rare Exports: A Christmas Tale (Chuyện đêm Giáng sinh, 2010) của chính Helander hay “Bộ ba Phần Lan” (Finland Trilogy) của đạo diễn Aki Kaurismaki.

Big Game, không dấu giếm ý định trở thành một bom tấn hành động, với một nội dung làm nền hứa hẹn. Jackson vào vai Thổng thống Mỹ, đang trên đường đến dự một cuộc họp thì máy bay bị tấn công. Ông sống sót nhưng rơi xuống một khu rừng hoang dã ở Phần Lan, và bị những kẻ khủng bố truy sát. Tổng thống đã may mắn gặp được người hùng của mình, một cậu bé “gần” 13 tuổi có tên Oskari (Onni Tommila). Theo truyền thống của các thợ săn địa phương, vào đêm cuối cùng trước ngày sinh nhật, các cậu bé phải một mình vào rừng và săn được một con thú lớn, để chứng tỏ bản thân đã trưởng thành.

Jackson vào vai Thổng thống Mỹ

Tuy nhiên, trái với vẻ ngoài có phần cứng cáp, Oskari lại là một cậu bé khá yếu đuối, đến mức còn không kéo nổi cây cung của mình. Cậu thường xuyên bị chê cười, nhưng luôn nuôi quyết tâm theo bước cha mình, một thợ săn tài ba trong vùng. Cuộc gặp gỡ với Tổng thống Mỹ đã làm đảo lộn cuộc săn của cậu, và kéo cậu vào một cuộc trốn chạy nguy hiểm hơn gấp bội. Bởi cả hai đã trở thành con mồi của một tay vệ sĩ lão luyện, cùng băng nhóm khủng bố độc ác với một âm mưu có phần bệnh hoạn.

Big Game có nội dung không hề mới mẻ, gợi đến những phim hành động dành cho thiếu nhi thập niên 80 như The Gonnies, E.T  hay Time Bandit, về một đứa trẻ chiến đấu với người lớn để cứu lấy một người bạn. Thậm chí cốt truyện của Big Game còn có phần ngây ngô hơn, với mô típ thường thấy về Nhà trắng và những người quyền lực trong đó, trong cơn hoảng loạn, tìm cách cứu lấy Tổng thống qua một màn hình vệ tinh lớn. Người xem ở độ tuổi lớn hơn PG-13 của phim, sẽ cảm thấy khó bị thuyết phục bởi cách mà chuyến bay có mặt Tổng thống bị hạ dễ dàng như thế. Hay hệ thống vệ sĩ được xem là tốt nhất thế giới có thể bị xỏ mũi chỉ với một kẻ tay trong. Nếu chỉ một gã triệu phú nhỏ nhoi ở đâu đó cũng có thể bắn hạ máy bay chở Tổng thống, thì chắc không có ai dám ngồi vào ghế quyền lực ở nhà Trắng.

Tuy nhiên, nếu bỏ qua sự mỏng manh của cốt truyện, mang đến cảm giác viết ra vội vàng để tạo nền cho cuộc phiêu lưu, người xem có thể tập trung để tận hưởng chất hành động tuyệt vời của phim. Dù gọi là cao nhất điện ảnh Phần Lan, nhưng 8,5 triệu Euro chỉ ngang với một phim hạng xoàng ở Mỹ, và phải cực kỳ có tài xoay sở thì Helander mới có thể tạo ra những phân đoạn mãn nhãn như trong phim. Người xem có thể nhận ra sự không tương xứng giữa kịch bản và đạo diễn, khi Helander đã làm nên một bộ phim hành động ở mức tốt dựa trên cốt truyện ở mức trung bình. Những đại cảnh hành động, như vụ rơi máy bay, hoặc đoạn cao trào ở cuối phim đều được xử lý rất gọn gàng, với những góc quay chậm được sử dụng hợp lý và thú vị, bên cạnh phong cách dẫn truyện rất tự nhiên chỉ có ở những đạo diễn kinh nghiệm.

Ngoài ra, Helander cũng sử dụng bối cảnh rất hợp lý, khi mang đến cho người xem những cảnh núi rừng băng tuyết hùng vĩ tuyệt đẹp, khiến người xem choáng ngợp, mang đậm chất Châu Âu. “Chất “ Châu Âu chính là điều khiến bộ phim trở nên khác biệt. Từ gương mặt gồ ghề sương gió của những người thợ săn Phần Lan, phong tục cổ xưa của họ để chứng tỏ giá trị và sự công nhận, một cậu bé phải lang thang trong rừng thẳm với chiếc cung tên (gợi nhớ đến nhân vật Hanna trong bộ phim cùng tên vào năm 2011), mối liên hệ giữa các thế hệ cha con khắc nghiệt, và một bài diễn văn mang màu sắc huyền bí xa xưa… những chi tiết ấy tạo nên không khí rất riêng cho phim. Nếu đổi lại là một đạo diễn Mỹ và xảy ra trên đất Mỹ, bộ phim chắc hẳn sẽ trở nên đơn điệu đến đáng chán. Thực chất, các cảnh quay trong phim không phải chỉ nằm ở đất Phần Lan, mà hầu hết là ở các khu rừng gần dãy Alps (An-pơ), vì nó đúng với hình dung của Helander hơn và theo ông, mang cái “hồn” của Phần Lan hơn. Ngoài ra, còn phải kể đến phần nhạc nền rất hay đã góp phần tạo nên phần hồn đó.

Dù có mang đôi chút tính châm biếm, mà phần lớn là về chính phía nước Mỹ, như câu nói của vị Tổng thống “phút trước ta còn là người quyền lực nhất hành tinh, có thể điều động quân đội tấn công bất kỳ đất nước nào, phút sau ta còn không thể gọi được Pizza,” nhưng đó không phải là tông chính của Big Game. Đây là một câu chuyện đề cao lòng dũng cảm. Không thật sự sâu sắc, nhưng Big Game có được những khoảnh khắc đáng nhớ, trên hành trình của cậu bé để tìm thấy lòng dũng cảm chân chính. Như khoảnh khắc lắng đọng về tình phụ tử, khi sự quan tâm và yêu thương của cha đối với Oskari lại trở thành mặc cảm, hay khi cậu bé quyết định cứu người bạn-Tổng thống bất chấp hiểm nguy. Và nhờ sự chắc tay trong việc duy trì đường dây cảm xúc, nên ở đoạn kết với những cảnh bị làm quá hay tạo cảm giác thỏa mãn “trẻ con”,  cũng không vì thế mà trở nên khó chịu. Jackson và Tommila, dù không phải là một phim đòi hỏi quá nhiều sự thể hiện, đã tạo ra được mối liên kết và phối hợp với nhau khá tốt. Một già, một trẻ, vừa tương phản lại vừa tương đồng qua những đoạn đối thoại hài hước, họ đủ sức giữ cho đôi mắt người xem vẫn ở trên màn ảnh cho đến cảnh cuối cùng.  

Big Game vẫn là một phim đáng xem, phần lớn nhờ vào tài năng của đạo diễn Helander. Và dù vẫn còn đôi chút không thỏa mãn khi cái kết vẫn “mở” cho một nhân vật (tạo tiền đề cho phần 2?), thì người xem vẫn sẽ thấy hài lòng khi những gì họ chờ đợi và có được ở bộ phim này là trùng khớp với nhau: một cuộc săn lùng kịch tích và đậm chất phiêu lưu, vừa vặn và dễ chịu để thưởng thức cùng cả  gia đình.